Năm 2002, ĐT.LA bất thần giới thiệu cho VFF cái tên Henrique Calisto, người vừa có công đưa “Gạch” lần đầu tiên lên chơi V-League, ngồi vào ghế HLV trưởng ĐT Việt Nam chuẩn bị đá Tiger Cup (giải đấu tên gọi tiền thân của AFF Cup). Đấy là thời điểm giao thời của nền bóng đá, với quá bán “thế hệ vàng” đã quyết định treo giầy, hoặc giã biệt sự nghiệp thi đấu quốc tế.
Sự đòi hỏi của lịch sử buộc HLV Calisto phải làm một cuộc cách mạng về nhân sự trên bình diện ĐTQG, với không ít các cái tên vô danh, cầu thủ trẻ hoặc được đôn lên từ giải hạng Nhất. Minh Phương, Tài Em, Trường Giang, Xuân Thành,… nằm trong số đó. Hơn 10 năm sau, Phương vẫn là người lĩnh ấn tiền phong trong các trận đấu của SHB.ĐN ở V-League, thậm chí tiền vệ này còn được bầu chọn là “Cầu thủ xuất sắc nhất V-League 2012, là đương kim Quả bóng đồng. Khi HLV Calisto rời ĐT.LA để một lần nữa đón nhận thách thức trên bình diện ĐT Việt Nam năm 2008, thời thế có vẻ tiện lợi hơn, với lứa cầu thủ sinh năm 1984-1985 đang vào độ chín; còn những Minh Phương, Tài Em, Việt Thắng, Hồng Sơn, Như Thành… thậm chí đã chín muồi. Tuy nhiên, ông thầy người Bồ Đào Nha vẫn kịp cấy vào đội hình của nhà vô địch Đông Nam Á ít ra một cái tên. Đó là Phạm Thành Lương, người đã sở hữu 2 QBV Việt Nam ở tuổi 23 và hiện đang là cột trụ chẳng thể thay thế ở HN.T&T cũng như ĐTQG.Tầm nhìn chiến lược của một vị tướng là yếu tố cực kỳ quan trọng trong phác thảo và phát triển đội bóng. Khi VFF thực hiện chiến dịch tìm thầy nội cho bóng đá Việt Nam thời hậu HLV Phan Thanh Hùng, rất nhiều các cái tên đã được đưa lên bàn cân, với Nguyễn Hữu Thắng, Lê Huỳnh Đức, Hoàng Anh Tuấn... Nhưng rút cuộc, HLV Hoàng Văn Phúc, người ít tiếng tăm nhất trong số đó, lại được chọn và gửi gắm niềm tin. Trần Hải |